trong cuộc đời, ai cũng có những kỉ niệm của thời thơ ấu. Dù vui hay buồn những kỉ niệm đó luôn ddoingj lại trong kí ức em. Ngày khai trường đầu tiên khi em mới bước vào lớp 1 cũng vậy. Hôm đó em còn nhớ, khi đến trường, nhìn các anh chị cơi đùa, chảy nhảy, em bỗng cảm thấy lo lắng, không muốn vào lớp. Những giọt nước mắt rơi trên má em:( . Mẹ vỗ về, an ủi. Mẹ em nói rằng '' đừng khóc, con nhé, hôm nay là ngày khai trường đầu tiên vào lớp 1 của con, con phải vui lên chứ, ở trường cô giáo sẽ dạy con rất nhiều điều hay, con sẽ có những người bạn tốt, con phải thật ngoan ngoãn nghe lời thầy cô, nhớ chưa?'' Mẹ mỉm cười nhìn em. Em ngập ngừng đáp lại '' Vang...ạ''. Dường như nghe mẹ nói em đã yên tâm hơn. Em tạm biệt mẹ đẻ bước vào lớp. Vậy là em đã bước vào thế giới mới, đầy màu sắc. Ngồi xem các tiết mục văn nghệ của các anh chị, nghe thầy hiệu trưởng đọc thư của chủ tịch nước. Lúc đó em cảm thấy trách nhiệm của mình thật to lớn... Buổi khai trường kết thúc thật nhanh chóng. Thật sự đối với em lúc đó từng giây, từng phts đều quan trọng vì đó là buổi khai trường đầu tiên vào lớp 1 của em. Giowf đây em đã là một học sinh lớp 7, đã lớn và trưởng thành hơn nhiều rồi, không chắc rằng sau này lớn lên ngày khai trường đó em có nhớ đước không hay ngày đó chỉ như một cơn gió thổi qua kí ức mong manh, nó sẽ trôi đi thật xa, ko còn để mình nhớ lại. Thạt sự thời gian trôi qua thật nhanh, em sẽ cố nhớ về thời gian đó để kí ức ngày khai trường đầu tiên của em sẽ không trôi dạt đi.
Các bạn cho mình xin ý kiến về đoạn văn này đc ko ạ
Các bạn cho mình xin ý kiến về đoạn văn này đc ko ạ